Mô tả
Nếu không thể yêu thì dù xa hay gần thì đó chính là một sự giày vò. Là đau thương, bi ai, lỗi lầm của chúng ta.
Một tình yêu thầm kín, dù biết rằng nguy hiểm nhưng không thể nào buông được. Khoảng thời gian ấy, khiến người ta thương tâm, một đám người, một khung cảnh, một vài mối tình mờ ám.
Điều bận tâm duy nhất của anh, chính là giữa biển người mênh mông anh có thể gặp được em hay không?
Nhìn cậu cùng một đám thiếu niên bước đi trong mưa, tóc đen lấp lánh, mặc đồ giản gị, cậu cứ để làn mưa lạnh lẽo hắt vào người khiến cho mấy nữ sinh thỉnh thoảng đi qua lại thì thầm.
“Nhìn xem, đó là Hứa Khả của học viện chính trị đó”, “Ánh mắt thật đau thương”…
Nhưng rõ ràng cậu ta đang cười với người bên cạnh cơ mà, Khương Doãn Nặc thầm nghĩ, khi nào thì nhìn hắn thấy hắn ưu sầu, nếu các người biết cậu ta thực chất là một con ngựa giống, liệu còn có cảm giác như vậy nữa không? Cô từng có ý nghĩ độc ác như vậy.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.